Thơ viết cho ngày Hạ cuối
05/06/2018
Rồi một ngày đi qua hết bão giông
Trời cao rót chênh vênh tràn ngõ nhỏ
Ngụp lặn nhặt về đầy vơi tiếng “nợ”
Đâu biết phía người thắp lửa đam mê
Gieo vần thơ em hoá giải lời thề
Thôi trăn trở cũng chẳng còn tiếc nuối
Phượng bỗng chợt bùng lên ngày hạ cuối
Đốm lửa tàn cháy cạn những bâng quơ
Biết lấy gì đo ảo ảnh giấc mơ
Cỏ dài ngắn ven đường Thu thay áo
Mây vần vũ chật hẹp ngày nắng vỡ
Gió vẫn luồn sau mỗi ngón tay đan
Vớt vát chi hoang hoải bụi thời gian
Quên nhớ đòng đưa vẽ vòng phố xá
Lời hứa xưa mong manh sương ướt má
Tan biến rồi còn nặng nỗi vu vơ
Lặng lẽ cùng ai nối khúc đợi chờ
Mưa bập bùng làm ướt mềm nỗi nhớ
Hạ thong dong khắp trời xao xác lá
Gom nỗi buồn vắt kiệt hóa rêu phong
Nguyễn Thúy Hạnh